Chờ đèn đỏ trong ôtô, với tay tìm bài hát yêu thích, trò chuyện với người ngồi cạnh hay nghe tiếng lặp đều đặn của xi-nhan cũng khác đi xe máy.
Tôi, 27 tuổi, nhân viên phòng marketing một công ty, đi xe máy. Công việc cũng tốt, sếp và đồng nghiệp cũng đánh giá có năng lực, nhưng tất nhiên với đồng lương gần 20 triệu ở nhà thuê thì chưa có nhiều tích lũy để mà mơ ôtô. Hà Nội vào đông, mỗi lần đi làm 12 km với cả chục cái đèn đỏ là một cực hình.
Nhưng cũng tôi, đã có bằng lái ôtô khoảng 3 năm. Mỗi khi tự lái xe của công ty đi công tác hay đi ôtô của các anh chị, lại là chuyện khác. Có 10 chứ 20 cái đèn đỏ cũng được, cảm giác chờ đèn đỏ khác hoàn toàn, tâm tính tôi như quay ngoắt 180 độ.
Hãy tưởng tượng. Đi xe máy, khi dừng đèn đỏ, gió rét thổi vào mặt, chân tay lạnh căm. Đầu óc căng thẳng vì đủ tiếng còi xe, động cơ, người nghe điện thoại, cười nói, quát tháo nhau ì xèo, chỉ muốn biến thật nhanh cái nơi ngã tư chật chội.
Và tưởng tượng tiếp. Ngồi trong ôtô chờ đèn đỏ, điều hòa ấm áp, chọn một bài hát yêu thích, tay gõ nhịp, ôi sao nhịp đèn đỏ và nhịp bài hát lại ăn nhập đến thế. Hôm nào không nghe nhạc thì trong xe yên ắng không một tiếng động, gạt xi-nhan trái, cái âm thanh tích-tắc đều đặn tắt-bật của đèn xi-nhan cho cảm giác như đang ở một thế giới văn minh, nơi những ôtô xếp hàng ngay ngắn chờ tới lượt.
Khi lái ôtô, tôi chủ động dừng đèn đỏ lúc chỉ còn một giây đèn xanh, chờ đèn chuyển hẳn từ đỏ sang xanh mới thả phanh đạp ga. Khi bạn đi ôtô, kích thước to lớn của loại phương tiện này sẽ khiến bạn không thể tùy tiện mà vượt cố một giây đèn đỏ, vì rất có thể gây tai nạn, hoặc bị quây giữa ngã tư vì đủ xe từ các hướng.
Tôi viết những điều này không phải để biện minh cho những người đi xe máy thích vượt đèn đỏ 3 giây, mà chỉ để chứng minh, vật chất quyết định ý thức. Khi sử dụng phương tiện văn minh hơn, tự bạn sẽ nâng cấp ý thức của mình. Rất khó để đòi hỏi ở người Việt thứ văn hóa giao thông như châu Âu hay Mỹ.
Còn tôi thì cứ làm việc chăm chỉ và hy vọng mua được ôtô, không còn bực tức khi thấy người đi xe máy ôtô chen chúc tạt ngang, dọc ngoài đường. Nếu không thay đổi được thế giới xung quanh, chỉ còn cách thay đổi chính mình.
Độc giả Hoàng Tùng