Người có tiền và muốn ăn chắc mặc bền, ngại phải vào garage vì sợ tốn tiền, sợ tốn xăng nuôi xe thì mới chọn xe Nhật.
Người có rất nhiều tiền và muốn tận hưởng thì chọn xe Đức vì đúng như Nguyễn Khánh Dương chia sẻ trong bài viết "Thực dụng chọn xe Nhật, hào nhoáng chọn xe Đức". Tuy nhiên, xe Đức hào nhoáng bóng bẩy nhưng tôi tin là nó không kém phần thực dụng như xe Nhật, thậm chí tính thực dụng của xe Đức còn vượt trội hơn.
Đừng nói xe Nhật bền, đội bền các hãng xe trên thế giới này bây giờ gần như ngang nhau, chỉ có điều của bền tại người và dịch vụ sau bán hàng, sửa chữa, thay thế phụ tùng có dễ dàng hay không thôi. Xe Nhật và cụ thể là Toyota và Honda là hai hãng lớn làm rất tốt phần phụ tùng sau bán hàng, phụ tùng luôn có sẵn, đời trước có thể lắp cho đời sau... tuy nhiên cũng có một số dòng phụ tùng khá hiếm.
Xe Đức là xe cao cấp, mọi thứ đều cao cấp nên chi phí sửa chữa bảo dưỡng thay thế phụ tùng đều phải là cao cấp. Xe Đức yêu cầu độ chính xác cao cho khâu vận hành nên yêu cầu tay nghề sửa chữa cao, phụ tùng phải chính hãng, và đồ "lôm côm" không lắp được vào. Chi phí vận hành cao dẫn đến xe Đức bị nhiều người có tiền chê và không dám chọn mua, xin nhắc lại là người có tiền chứ không phải là người có rất nhiều tiền.
Nếu chính sách thuế thay đổi, giá xe nhập khẩu giảm, phụ tùng nhập khẩu giảm giá và khâu dịch vụ sau bán hàng xe Đức làm tốt và phổ biến thì không biết chừng dân ta lại đa số chọn mua xe Đức đi cho nó sướng cái cuộc đời này ấy chứ.
Độc giả Thái Max (VnExpress)