Nhiều người Việt nghèo nhưng sĩ diện, không có ôtô đi nhưng thấy ai đi dù là xe cỏ thì lại chê bai dè bỉu, ganh ghét.
Tôi đọc bài "Người Việt trẻ nên nghĩ tới ôtô khoảng 200 triệu" trong đó tác giả nói "liệu cơm gắp mắm" là đúng. Tại sao chúng ta xoay xở chật vật, phải vay mượn nhiều để cố mua được cái xe mới rồi còng lưng trả nợ trong khi xe cũ trong tầm tiền có thể tìm mua được.
Thực ra là do tâm lý cả mà thôi, người chưa đi xe bao giờ thì hầu như không biết nhiều về xe. Những người này tìm hiểu về xe cũ nhưng chỉ lưu tâm đến các mặt trái như: xe cũ 5 năm coi như đống sắt vụn rồi, mua về thành cục nợ... rồi chi phí cho xe cũ cao, nuôi sao nổi nên kinh sợ rồi hùa vào theo đám đông chê xe cũ thế nọ thế kia. Một số người có thể vì sĩ diện, nghĩ cả đời mới mua được cái xe bốn bánh thì cố mua mới cho đẹp để còn khoe khoang còn hãnh diện.
Theo tôi tiền có chừng nào thì ngắm mua xe từng đó, dao động chút trong khoảng mình có thể trang trải được. Xe hơi cũng chỉ là phương tiện đi lại, nó chỉ an toàn hơn xe máy nên đừng nên thần thánh hóa nó.
Mua xe cũ thì chịu khó đầu tư thời gian tìm xe, nhờ người có kinh nghiệm kiểm tra kỹ... rồi hãy "xuống tiền". Mua về nếu có điều kiện đầu tư khoảng 10-15 triệu "mông má" nâng cấp, kiểm tra bảo dưỡng thêm là có thể đi tốt. Còn hỏng hóc hay trục trặc thì xe mới lấy đi vài tháng có khi cũng có rủi ro.
Chịu khó tìm hiểu, học hỏi,cách bảo dưỡng chăm sóc xe thì đi xe cũ không phải nghĩ mà có thể hiểu biết hơn về xe.
Độc giả Hải Phong (VnExpress)